Một sớm mùa thu, sơn ca cất tiếng hót vang. Bồ câu, gà, vịt say sưa nghe tiếng chim sơn ca hót. Vịt mê giọng hót của sơn ca quá, nó đi tìm gặp sơn ca và năn nỉ nhờ sơn ca dạy hót. Sơn ca nhận lời sẽ giúp vịt. Nó hót làm mẫu vịt làm theo. Vịt nín thở, ướn ngực, vươn cổ nhưng nó chỉ thốt lên được mấy tiếng “cạp, cạp”. Vịt buồn lắm, nó nghĩ mình thật vô tích sự, chẳng có tài gì.
Bỗng phía hồ sen có tiếng kêu “chíp, chíp”, gà con gặp nạn rồi, vịt lạch bạch lao tới. Các bạn bồ câu, gà trống, sơn ca cũng chạy theo. Đến hồ sen, vịt nhào ngay xuống nước, bơi gấp đến chỗ gà con đang vùng vẫy, các bạn khác lo lắng nhìn theo vịt và gà con. Ngụp lặn một lúc, vịt đã đưa được gà con lên bờ.
Sơn ca và các bạn nể phục vịt lăm. Các bạn cùng cất tiếng hát vang ca ngợi khen vịt bơi giỏi và tốt bụng.