Ngày xưa, có một ông vua và một bà hoàng hậu ngày nào cũng mong: "Ước gì mình có một đứa con nhỉ?." Nhưng ước hoài mà vua và hoàng hậu vẫn chưa có con. Một hôm, khi hoàng hậu đang tắm thì có một con ếch ở dưới nước nhảy lên bờ nói với bà: - Điều bà mong ước bấy lâu sẽ thành sự thực. Hết năm nay bà sẽ sinh con gái. Lời ếch tiên tri quả là đúng. Hoàng hậu sinh con gái đẹp tuyệt trần. Vua thích lắm, mở hội lớn ăn mừng. Vua mời tất cả bà con họ hàng, bạn bè thân thuộc, người quen và mời cả các bà mụ đến để họ tận tâm săn sóc, thương yêu con mình. Trong nước bấy giờ có mười ba bà mụ. Nhưng vua chỉ có mười hai đĩa vàng, do đó một bà...
Đọc tiếpNgày xưa, có hai vợ chồng nông dân hiếm hoi, cầu Trời khấn Phật mãi người vợ mới có thai, nhưng đến khi sinh ra, không phải là người mà lại là một con cóc.Con cóc lớn lên, biết nói tiếng người, song hình thù sần sùi, xấu xí, khiến cha mẹ nó lấy làm buồn phiền, thường than thở với nhau: “Vợ chồng mình già cả, hiếm hoi, tưởng sinh được mụn con nối dòng, trông nom đỡ đần mình, ngờ đâu oan gia nghiệp báo lại sinh ra con cóc, còn trông mong gì nữa”!Cóc nghe thấy thế, khuyên cha mẹ đừng lo. Rồi ngày hôm sau cóc nhảy đi coi ruộng cho cha mẹ, và từ khi nó trông nom đồng áng thì chẳng có ai lấy trộm lúa ruộng nhà nó như trước nữa.Một hôm, có mấy thư sinh đi qua ruộng nó, dẫm lên lúa,...
Đọc tiếpNgày xưa một nhà nọ có Tân và Lang là hai anh em ruột, đặc biệt dáng người và mặt mày giống nhau như đúc, đến nỗi chính người nhà cũng nhiều phen nhầm lẫn. Cha họ là một người cao to nhất trong vùng đã từng được vua Hùng triệu về Phong Châu ban thưởng và đặt tên là Cao. Từ đó gia đình lấy tiếng "Cao" làm tên họ.Hai anh em lớn lên thì cha mẹ nối nhau qua đời. Cả anh lẫn em quyến luyến nhau không chịu rời nửa bước. Người cha trước khi mất có gửi gắm Tân cho một đạo sĩ họ Lưu. Nhưng khi Tân đến theo học thì Lang không chịu ở nhà một mình, chàng cũng cố xin cùng được học với anh một thể. Nhà họ Lưu có một cô con gái cũng cùng lứa tuổi với họ.Để tìm hiểu...
Đọc tiếpNgày xưa, có một cậu bé được mẹ cưng chiều nên rất nghịch và ham chơi, không nghe lời mẹ. Một lần, bị mẹ mắng, cậu giận mẹ bỏ đi. Cậu la cà, dạo chơi khắp nơi, mẹ cậu ở nhà không lo lắng biết cậu ở đâu nên rất buồn. Bà ngày ngày mẹ ngồi ở bậc cửa ngóng con trở về. Thời gian trôi qua mà cậu vẫn không về. Vì quá đau buồn và kiệt sức, mẹ cậu mất. Không biết cậu đã đi bao lâu. Một hôm, vừa đói vừa rét, lại bị trẻ lớn hơn đánh, cậu mới nhớ đến mẹ. – Phải rồi, khi mình đói, mẹ vẫn cho mình ăn, khi mình bị đứa khác bắt nạt, mẹ vẫn bảo vệ mình, về với mẹ thôi. Cậu vội tìm đường về nhà. Ở nhà, cảnh vật vẫn như xưa, nhưng không thấy mẹ...
Đọc tiếpNgày xưa, có một thời gian trái đất bị hạn hán rất lâu, không có giọt mưa nào. Nắng nóng biến những cánh đồng thành những bãi đất khô nứt nẻ. Sông ngòi và ao hồ không còn giọt nước. Cây cỏ đều bị vàng úa và khô héo. Cả người và vật đều không còn gì để ăn vì thiếu nước. Mọi loài liên tục làm lễ cầu xin Ông Trời cho mưa xuống, nhưng nhiều tháng trôi qua vẫn không thấy kết quả. Khi ấy, loài cóc sống trong các đầm lầy khô cạn cũng rất tức giận. Chúng nghĩ nằm chờ mưa kiểu này thì có lẽ sẽ chết trước khi mưa trở lại, thôi đành đánh liều kéo nhau lên tận Trời để kêu nài, may ra thành công. Để chuyến đi có hiệu quả hơn, trên đường đi, loài cóc rủ theo bất cứ loài...
Đọc tiếpThuở xưa thời vua Hùng Vương, đất nước ta có núi cao, sông rộng, trời đẹp nắng vàng, nhưng đồng ruộng thưa thớt, hoa quả chưa có nhiều thứ thơm ngọt như bây giờ. Vua Hùng thứ mười bảy có một người con nuôi là Mai An Tiêm có tài tháo vát và có trí hơn người. Vua yêu mến Mai An Tiêm thường ban cho của ngon vật quý. Thói thường, các quan được một chút lộc vua thì nâng niu ca tụng, riêng An Tiêm bảo: “Của biếu là của lo, của cho là của nợ!” và xem thường các thứ ấy. Việc đến tai vua, vua giận lắm, bảo: “Đã thế ta cho nó cứ trông vào tài sức của nó xem có chết rũ xương ra không?”. Thế là một buổi sớm, tự nhiên An Tiêm thấy lính đến giải cả chàng lẫn vợ con xuống...
Đọc tiếpNgày xửa ngày xưa, ở làng kia có một lão nhà giàu. Lão thuê một anh nông dân nghèo, khỏe mạnh để cày ruộng cho lão.Nhà giàu nhiều thóc, nhiều tiền nhưng tính tình chủ nhà lại rất keo kiệt. Lão phải trả tiền công cày cho người làm, vì thế lão suy tính ngày đêm. Cuối cùng thì lão đã nghĩ ra một kế để lừa anh nông dân. Lão nhà giàu cho gọi anh đến và dỗ dành:– Anh chịu khó cày ruộng cho ta trong ba năm. Hết thời gian đó, ta sẽ cho anh cưới con gái ta.Anh nông dân thật thà tin lời của lão. Hết vụ lúa mùa đến vụ lúa chiêm, không ngại nắng mưa, sương gió, anh chăm chỉ cày bừa trên cánh đồng của lão nhà giàu. Mỗi mùa gặt, anh thu về cho lão ta rất nhiều thóc lúa. Nhà...
Đọc tiếpMấy trăm năm trước đây có một cặp vợ chồng rất nghèo. Anh chồng làm không đủ ăn nên đâm ra buồn bã và tìm giải sầu trong men rượu. Khi nhậu say thì về nhà đánh đập vợ. Người đàn bà bất hạnh không chiụ đựng nổi, đành bỏ nhà ra đi.Một hôm đi lạc trong rừng suốt mấy ngày, đói lả và mệt mã. Sau cùng bà tìm thấy nhà của một anh thợ săn. Người thợ săn này rất tử tế, cho bà ăn uống đầy đủ lại còn bảo bà ta ở lại nhà ông ta nghỉ ngơi. Bà ta ở đó và dọn dẹp nhà cửa cho anh. Sau một thời gian, họ nên vợ chồng và sống thật hạnh phúc. Người đàn bà đã quên người chồng cũ rồi.Một ngày kia, trong khi người chồng thợ săn đang đi săn trong rừng, thì một...
Đọc tiếpXưa có một cô gái con nhà nghèo khó, không may cho cô là khi sinh ra đã mang một cục bướu ở mặt. Người càng lớn, cục bướu càng to, vì vậy nhan sắc của cô thua em kém chị. Tuy nhiên cô gái không lấy thế làm buồn, suốt ngày vẫn thường vui đùa ca hát.Một buổi trưa hè, cô theo bạn lên rừng kiếm củi. Vì mải mê tìm nấm, cô vui chân quá bước vào rừng sâu, quên bẵng mất trời đã về chiều và mây thì đang kéo tới mỗi lúc một đen sầm, báo hiệu một cơn dông sắp tới. Quả nhiên khi cô định trở về để gặp chúng bạn thì không kịp nữa. Gió thổi mạnh làm cây rừng xào xạc, cành khô gãy răng rắc, những giọt mưa hắt vào mặt.Bất đắc dĩ cô phải tìm chỗ ẩn. May làm sao...
Đọc tiếpNgày xưa, vùng Đẩu Cao ở Trung Quốc rất thiếu nước. Mọi người phải đi gánh nước ở một con sông nhỏ, cách đấy hơn bảy dặm đường. Trong một thôn xóm gần núi Đẩu Cao có một cô gái. Tóc cô đen mượt, dài xuống tận gót chân. Mọi người gọi cô là "cô gái tóc dài”. Một mình cô làm lụng vất vả để nuôi mẹ già bị bại liệt, nằm một chỗ. Ngày ngày cô ra sông gánh nước, rồi lên núi cắt rau về nuôi lợn. Một hôm cô leo lên sườn núi, tới một mỏm đá lớn, trông thấy một cây cải củ mọc trên vách đá, lá xanh mơn mởn. Cô nghĩ “nhổ cây cải này về nấu cho mẹ bát canh chắc là ngon lắm”. Cô nhổ mạnh cây cải, một củ cải to bằng chén nước trà bật ra. Vách đá lộ...
Đọc tiếp© 2021 Việt Kids. Email: contact@vietkids.info